CHỒNG LƯỜI MẮC CHỨNG TRÌ HOÃN, TÔI KHIẾN ANH HỐI HẬN
Chương 6
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Anh ta thậm chí chủ động đặt lịch tư vấn hôn nhân, còn đưa tôi xem email xác nhận: “Vợ à, anh muốn giải quyết vấn đề từ gốc rễ, vì chúng ta, cũng vì con.”
Gia đình dần lấy lại sự ấm áp vốn có, thậm chí còn tốt hơn trước.
Tôi thấy được sự nỗ lực và thay đổi của anh ta, lòng tôi cũng dần mềm lại.
Tôi nghĩ, có lẽ, kẻ quay đầu là bờ thật sự có giá trị.
Vì con, vì mái ấm này, tôi sẵn sàng tin anh ta thêm một lần nữa.
Mọi thứ dường như đang tốt lên từng ngày.
Tôi cứ nghĩ, cuộc sống của chúng tôi sẽ mãi như thế, yên ổn mà trôi qua.
Cho đến một ngày, nửa năm sau.
Hôm đó là cuối tuần, công ty Kỷ Hành tổ chức team building, đi tắm suối nước nóng ở thành phố bên.
Anh ta đi từ sáng sớm.
Tôi ở nhà cùng con trai, đến chiều, khi đang dọn dẹp thì thấy máy tính trong phòng làm việc của anh ta vẫn chưa tắt.
Tôi định tắt giúp, thì vô tình nhìn thấy khung chat của anh ta với một người.
Ghi chú là: “Anh Trương.”
Tin nhắn vẫn còn dừng ở tối hôm qua.
Anh Trương: “A Hành, mai team building anh tính sao? Đây là cơ hội cuối cùng đấy.”
Kỷ Hành: “Anh… em chưa quyết được.”
Anh Trương: “Còn chần chừ gì nữa? Quên vợ cậu trước đây đối xử với cậu thế nào rồi à? Coi cậu như con khỉ, làm cậu mất mặt trước cả nhà! Loại phụ nữ như thế, còn giữ lại làm gì?”
Kỷ Hành: “Nhưng bây giờ… cô ấy đối xử với em rất tốt. Với lại, con còn nhỏ.”
Anh Trương: “Tốt cái gì? Là vì cô ta thấy cậu bây giờ nghe lời, bị cô ta khống chế chặt chẽ! Chờ đến khi cậu mất thế chủ động, cô ta đá cậu lúc nào cũng được! Nghe lời anh, lần này Lili cũng đi, hai đứa nói chuyện rõ ràng đi.”
“Con bé Lili đó, một lòng một dạ với cậu, lại dịu dàng, hơn đứt bà chằn ở nhà cậu trăm lần!”
Kỷ Hành: “…”
Anh Trương: “Đừng ba phải nữa! Đàn ông phải có khí phách! Mai tranh thủ cơ hội, về rồi nói chuyện dứt khoát với cô ta! Giờ lương cậu cũng tăng rồi, còn sợ không sống nổi nếu không có cô ta à?”
Tin cuối cùng là do Kỷ Hành gửi.
Chỉ vỏn vẹn một chữ.
“Được.”
Thấy chữ “Được” đó, cả người tôi lạnh ngắt.
Tôi cảm giác m.á.u trong cơ thể như đông lại.
Thì ra, suốt nửa năm qua anh ta thay đổi, dịu dàng, ngọt ngào… tất cả chỉ là giả vờ.
Anh ta đang chờ đợi.
Chờ một cơ hội.
Một cơ hội có thể hoàn toàn rũ bỏ tôi, mà không bị mang tiếng quá tồi tệ.
Lili – cái tên này tôi có ấn tượng, là thực tập sinh mới ở công ty họ, trẻ trung xinh đẹp.
Anh ta không phải đã thay đổi.
Chỉ là tìm được “ứng cử viên mới” tốt hơn.
Nên, anh ta không cần tôi làm “người gánh việc” nữa.
Tôi tắt máy, ngồi trên ghế rất lâu không động đậy.
Ngoài trời nắng rất đẹp, nhưng tôi thấy lạnh thấu xương.
Tôi lấy điện thoại, mở ứng dụng đặt vé.
Kỷ Hành, không phải anh muốn nói chuyện rõ ràng sao?
Được, tôi giúp anh toại nguyện.
Tôi đặt vé đến khách sạn suối nước nóng ở thành phố bên.
Sau đó, tôi gọi cho mẹ chồng.
“Mẹ, con muốn dẫn Niên Niên đi tắm suối nước nóng, mẹ rảnh không, đi cùng nhé?”
Mẹ chồng vui vẻ đồng ý.
Tôi không nói với bà là Kỷ Hành cũng ở đó.
Hôm sau, tôi dẫn con trai và mẹ chồng đến đại sảnh khách sạn suối nước nóng.
Khi làm thủ tục nhận phòng, tôi nhìn thấy Kỷ Hành.
Anh ta và một cô gái trẻ từ trong thang máy bước ra, vừa đi vừa cười, hành động thân mật.
Cô gái cười rạng rỡ, đưa tay đ.ấ.m nhẹ vào n.g.ự.c Kỷ Hành.
Kỷ Hành thuận tay nắm lấy tay cô ta.
Cảnh tượng đó, chướng mắt vô cùng.
Kỷ Hành cũng nhìn thấy chúng tôi.
Nụ cười trên mặt anh ta lập tức cứng đờ, ánh mắt đầy kinh hoảng và hoảng loạn.
Cô gái bên cạnh chắc là Lili, cũng nhìn theo ánh mắt anh ta, nụ cười cũng tắt hẳn.
Người phản ứng nhanh nhất là mẹ chồng.
Bà nhìn hai người họ, sắc mặt trầm xuống.
“Kỷ Hành!”
Giọng bà không lớn, nhưng đầy uy lực.
Kỷ Hành giật mình, theo phản xạ buông tay Lili ra.
Anh ta vội bước đến, mặt trắng bệch.
“Mẹ, Thư Vãn, hai người… sao lại ở đây?”
“Tụi tôi không thể ở đây sao?”
Tôi lạnh lùng nhìn anh ta, “Còn anh, giám đốc Kỷ, đi team building mà có đồng nghiệp nữ đi cùng, thật sung sướng quá ha?”
“Không… không phải như em nghĩ! Tụi anh chỉ là… chỉ là tình cờ gặp nhau thôi!”
Anh ta hoảng loạn giải thích.
“Tình cờ gặp?”
Mẹ chồng cười khẩy, “Tình cờ mà tay nắm tay luôn à?”
Bà bước lên, không nói lời nào, tát cho Kỷ Hành một cái giòn tan.
“Chát” một tiếng, vang dội.
Cả đại sảnh quay lại nhìn.
Kỷ Hành ôm mặt, hoàn toàn ngơ ngác.
Lili cũng sợ đến xanh mặt, đứng yên như tượng.
“Lời tôi nói anh đều bỏ ngoài tai hết đúng không?”
Mẹ chồng chỉ vào mũi anh ta mắng: “Giỏi quá ha Kỷ Hành! Biết bắt cá hai tay rồi hả?”
“Thư Vãn có gì không tốt với anh? Vậy mà anh còn ra ngoài làm mấy trò đồi bại này?”
“Anh tưởng anh lên chức rồi thì muốn làm gì thì làm à?”
Mẹ chồng tức đến run cả người.
Kỷ Hành bị c.h.ử.i té tát, không nói nổi một câu.
Đám đồng nghiệp của anh ta cũng bu lại xem, chỉ trỏ bàn tán.
Hôm nay, anh ta mất hết mặt mũi.
Tôi bế con, lạnh lùng nhìn màn kịch này.
Kỷ Hành nhìn tôi cầu cứu, ánh mắt đầy khẩn cầu.
“Vợ à, em tin anh đi, anh với cô ta thật sự không có gì…”
(Hết Chương 6)Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰