Thông tin truyện
Trở Thành Khách Quý Của Ông Chủ Khu Tự Trị
Tôi bị lừa sang Myanmar rồi bán vào tay một ông trùm địa phương.
Người đàn ông ấy không đánh đập, cũng không tra tấn — trái lại, ông tiếp đãi tôi như một vị khách quý trong dinh thự lạnh lẽo của mình.
Công việc duy nhất anh ta giao cho tôi là: mỗi tối ngồi cạnh bàn, kể cho ông nghe một mẩu chuyện về cuộc đời mình.
Tôi dựng lên cả một vũ trụ giả — khoác cho mình hào quang của một tiểu thư giàu có, thêu dệt mình là thiên tài không ai sánh bằng.
Ông lắng nghe, thoắt mỉm cười, thoắt gật đầu. Sau mỗi câu chuyện, ông trả cho tôi những xấp tiền dày cộp.
Rồi một đêm tôi kể về người bạn cùng phòng thuở đại học — về cách cô ấy bị bọn cho vay nặng lại trong trường hãm hại, bị đẩy vào con đường cùng.
Khi câu chuyện chạm vào vết thương đó, nụ cười trên mặt ông bỗng cứng lại, biến mất như một bóng mây che đi mặt trăng.
Sáng hôm sau, người ta đồn rằng những kẻ đã hại cô bạn tôi đã được tìm thấy — treo cổ trước cổng trường, im lặng như một lời cảnh báo.
Không ai nói rõ là ai đã làm, nhưng trong lòng tôi thấy một thứ lạnh lùng quạnh vắng — giống như biết rằng câu chuyện mình buổi tối kể đã thức tỉnh một thứ sức mạnh khác.