Thông tin truyện
Mẹ Chồng Luôn Thích Khoá Cửa Nhốt Tôi Và Con Gái Bên Ngoài
Mẹ chồng tôi có một thói quen kỳ lạ — mỗi lần tôi dắt con gái ra ngoài đi dạo, bà đều khóa chặt cửa trong.
Chúng tôi thường xuyên phải đứng ngoài, đợi bà nhớ ra mới mở cửa.
Lần đầu chỉ khoảng ba mươi phút, lần thứ hai lên đến một tiếng, lần thứ ba thì tận hai tiếng đồng hồ.
Lần nào bà cũng viện cớ “đãng trí”, hứa sẽ cẩn thận hơn, nhưng rồi vẫn y như cũ, chẳng thay đổi gì.
Mãi đến một ngày, khi tôi và con gái lại bị nhốt ngoài cửa giữa trưa nắng, tôi không nhịn được nữa — gọi thợ khóa đến phá cửa.
Giữa ánh mắt hiếu kỳ của hàng xóm, nước mắt tôi rơi lã chã. Tôi vừa khóc vừa nói:
“Chuyện xấu trong nhà vốn không nên mang ra ngoài, nhưng mẹ chồng tôi lại gian díu với người khác như vậy… Làm dâu, tôi không thể để bà tiếp tục trượt dài thêm nữa!”