Mẹ Chồng Luôn Thích Khoá Cửa Nhốt Tôi Và Con Gái Bên Ngoài
Chương 6
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
13.
Tin tôi nói ra như sét đánh giữa trời quang.
Người thợ khóa, mấy bà hàng xóm đều trố mắt, rồi nhanh chóng chuyển sang vẻ mặt tò mò, phấn khích.
“Thật hả trời?”
“Là ai vậy, có phải người trong khu mình không?”
“Chắc nói đại thôi chứ!”
“Đoán làm gì, cứ theo xem chẳng phải rõ ngay sao?”
Thế là chẳng mấy chốc, một nhóm người kéo nhau đi theo tôi.
Dọc hành lang, họ vừa đi vừa rì rầm bàn tán. Gặp ai quen lại kể lại, rồi kéo thêm người khác đi cùng. Đến lúc tôi dừng trước cửa nhà, phía sau đã có hơn hai chục người vây quanh.
Nhìn cánh cửa bị khóa chặt, tôi nói gọn lỏn:
“Anh cưa luôn đi.”
Người thợ khóa gật đầu:
“Được, trong một phút là xong!”
Tiếng máy cưa vang rền cả hành lang, khiến mọi người trong khu đều kéo ra xem.
Âm thanh ồn ào ấy tất nhiên cũng khiến người trong nhà nghe thấy.
Tôi mơ hồ nghe được giọng mẹ chồng hốt hoảng:
“Tiếng gì thế kia? Hình như từ cửa vọng lại…”
Ngay sau đó, có người trong đám đông kêu lên:
“Tôi nghe rõ rồi! Có tiếng đàn ông bên trong đấy!”
“Thật sao? Trời ạ, bà Thôi nói chồng bà ấy ở quê mà!”
Thực ra bố chồng tôi không ở thành phố — ông quen cuộc sống ở quê, còn phải chăm gà vịt, nên chỉ ở lại mấy hôm sau khi tôi sinh con rồi về luôn.
Tiếng cưa càng lúc càng lớn, rồi từ bên trong truyền ra tiếng vội vã, hoảng loạn.
“Dậy mau! Quần của tôi đâu?”
“Đừng nằm nữa, hình như có người tới thật rồi… nếu là con trai, con dâu bà thì sao?”
“Không đâu, con dâu tôi còn lâu mới về, con trai tôi đi làm rồi…”
Ngay sau đó, cửa bật mở. Tôi xông vào đầu tiên, đá tung cửa phòng ngủ của mẹ chồng. Mọi người ùa theo, và khi cảnh tượng bên trong đập vào mắt, cả đám đồng loạt hít sâu:
“Thật có đàn ông!”
“Là ông Vương?! Sao lại là ông Vương!”
Trên giường, mẹ chồng tôi chỉ kịp quấn chăn quanh người, còn ông Vương — người đàn ông quen mặt trong khu — đang vội vàng xỏ quần, áo chưa kịp mặc.
Ai cũng biết ông Vương. Ông ta là bạn nhảy quảng trường của mẹ chồng tôi, một người được tiếng là hiền lành, chu đáo.
Vợ ông ấy bị liệt đã sáu năm, vậy mà ông vẫn ở bên chăm sóc, chưa từng than phiền. Bởi thế, trong mắt mọi người, ông là hình mẫu người chồng tận tụy, được các bà, các cô quý mến gọi là “người bạn thân thiết của phụ nữ”.
Không ai ngờ được, ông ta lại có quan hệ mờ ám với mẹ chồng tôi.
Từ lúc nhảy cặp cùng nhau, mẹ chồng tôi dần bị cuốn hút bởi sự dịu dàng và khéo léo của ông ta — trái ngược hoàn toàn với bố chồng tôi vốn khô khan, cục mịch. Bà tin rằng một người như ông Vương, đã chăm vợ suốt bao năm, chắc chắn là người đáng tin.
Thế là những buổi nhảy chung dần biến thành những buổi hẹn riêng.
Một hôm, xem lại camera trong nhà, tôi thấy từ ngày thứ ba sau khi tôi rời đi, ngày nào ông Vương cũng lén tới. Ban đầu tôi tưởng chỉ ghé chơi, ai ngờ họ còn cùng nhau vào phòng ngủ.
Tiếng cười khúc khích, tiếng nói nhỏ to khiến tôi ghê tởm, nhưng tôi đã nhẫn nhịn. Tôi bảo Chu Thành rằng tuần sau mới về, cố ý tạo cơ hội để “họ” tự bộc lộ.
Và đúng như tôi đoán, sáng hôm sau, ông Vương lại đến. Tôi quyết định bắt gian tại chỗ.
Khi hai người đang rối loạn, cánh cửa bật mở, và một tiếng quát giận dữ vang lên:
“Thôi Hồng Mai! Bà đang làm cái trò gì thế hả?!”
14.
Toàn thân mẹ chồng tôi run lẩy bẩy, mặt mũi trắng bệch.
Bố chồng tôi xông vào như sấm, đấm đá loạn lên, vừa đánh vừa chửi:
“Bà bảo đi chăm con dâu à? Hóa ra là trốn trong nhà làm chuyện đồi bại! Hôm nay tôi phải dạy cho bà một bài học!”
Mẹ chồng hoảng sợ, quỳ xuống van xin:
“Đừng, ông ơi, đau quá, tôi sai rồi, tôi sai rồi!”
Không ai trong đám đông can ngăn. Người thì quay phim, người thì chụp ảnh, kẻ khác lại bàn tán ầm ĩ.
Cảnh tượng hỗn loạn đến mức khó tin.
Lúc ấy Chu Thành nghe tin chạy về, nhìn thấy mẹ mình nằm bẹp dưới đất, mặt mũi bê bết máu, tóc rối bù, liền hét lên:
“Bố! Bố làm gì vậy, dừng lại đi!”
Anh ta kéo bố ra, mẹ chồng tôi thở hổn hển, nắm chặt lấy ống quần con trai, khóc lóc:
“Con trai ơi, cứu mẹ! Ông ấy muốn đánh chết mẹ rồi!”
“Đáng đời! Ai bảo bà đi cặp bồ!” – bố chồng gầm lên, lại định lao tới.
Chu Thành cố ngăn cản, khiến cả nhà rơi vào một mớ hỗn độn.
Trong lúc ấy, ông Vương đã len lén chạy mất.
Tin đồn lan khắp khu, chẳng mấy chốc ai cũng biết, còn có người đăng cả hình lên mạng.
Sau một hồi ồn ào, tôi, Chu Thành và bố mẹ chồng ngồi lại nói chuyện. Nhưng trước khi ai kịp mở miệng, tôi đặt tờ đơn ly hôn lên bàn:
“Chu Thành, chúng ta ly hôn đi.”
Anh ta trố mắt:
“Cái gì? Bố mẹ anh còn chưa giải quyết xong, em lại muốn ly hôn?”
Tôi không vòng vo, chỉ đẩy về phía anh ta đoạn video từ camera.
“Anh xem đi, mấy ngày nay anh và mẹ anh đã bàn với nhau những gì, tôi đều biết.”
Chu Thành nhìn màn hình, sắc mặt trắng bệch.
“Em... em cài camera từ bao giờ…”
Mẹ chồng cũng run rẩy chỉ tay vào tôi:
“Tôi biết mà! Không phải cô thì làm sao…”
“Bà còn nói được à?!” – bố chồng đập mạnh xuống bàn, quát lớn – “Còn chưa đủ nhục sao?!”
Tôi gọi cho ông đến chứng kiến mọi chuyện hôm đó, và tận mắt ông đã thấy hết.
Mẹ chồng vẫn không phục:
“Tôi lẳng lơ à? Ông sống bẩn thỉu, thô lỗ, nói năng cộc cằn, tôi chịu đựng ông đủ rồi!”
Hai người lại cãi vã ầm lên. Còn Chu Thành thì im lặng, nhìn chằm chằm vào tờ giấy ly hôn.
Tôi đứng dậy, nói dứt khoát:
“Tôi để giấy ở đây, ký rồi gửi lại cho tôi. Nếu không, tôi sẽ nộp đơn lên tòa.”
Sau câu đó, tôi rời khỏi nhà.
Về sau, tôi về ở với bố mẹ, chăm con và nghỉ ngơi. Cuộc sống yên bình đến lạ.
Còn bên kia, Chu Thành khổ sở. Chuyện của mẹ anh khiến cả khu náo loạn, rồi lan lên mạng. Bố mẹ anh ly hôn thật, mẹ anh bỏ đi nơi khác, còn ông Vương biến mất không dấu vết.
Chu Thành bị mất hết danh tiếng, đồng nghiệp bàn tán, cơ hội thăng chức cũng tan thành mây khói.
Anh ta cố gắng liên lạc, mong tôi tha thứ, nhưng tôi kiên quyết từ chối.
Cuối cùng, anh ký đơn, còn tự nguyện nhường quyền nuôi Điềm Điềm cho tôi. Căn hộ chung bán đi, tiền chia đôi.
Không lâu sau, anh nghỉ việc vì không chịu nổi áp lực dư luận.
Còn tôi, sau vài tháng tĩnh tâm, trở lại công việc, buổi sáng đi làm, tối về chơi với con và bố mẹ.
Cuộc sống của tôi – nhẹ nhõm, an nhiên và đầy đủ hơn bao giờ hết.
(Hết)
(Hết Chương 6)Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰