Thông tin truyện
Cuộc Hôn Nhân Hai Mặt
Tôi chuẩn bị tiễn Tiểu Di ra về, tiện tay kéo ngăn tủ giày để lấy cho cô ấy hai tấm phiếu gửi xe.
Nhưng lục mãi, ngăn tủ chỉ còn vỏn vẹn một tấm nằm chỏng chơ.
“Ơ?” Tôi khựng lại, tim hơi thắt.
“Sao thế?” – Tiểu Di nghiêng đầu hỏi.
“Chỉ còn đúng một tấm thôi.” Tôi lắc đầu, trong lòng thoáng bối rối. “Không thể nào, tháng này đâu có ai ghé qua. Đầu tháng dọn nhà, tôi còn thấy rõ là có bốn tấm mà.”
Vừa nói, tôi vừa bấm số gọi cho Trần Húc:
“Chồng ơi, dạo này nhà mình có ai tới chơi không? Phiếu gửi xe tự nhiên mất ba tấm rồi nè.”
Đầu dây bên kia im lặng mấy giây, sau đó vang lên giọng anh ta, dịu dàng và bình thản:
“Phiếu gửi xe hả? À… chắc tháng này anh lấy mà quên nói với em đó, vợ à.”
Tôi khẽ “ừ” một tiếng.
Anh ta lại nói tiếp:
“À, tuần này thứ Tư em vẫn về nhà mẹ chứ? Anh sẽ đổ xăng xe sẵn cho em.”
Nghe xong, tôi tắt máy.
Quay sang nhìn Tiểu Di, tôi bình thản nói:
“Trần Húc ngoại tình rồi.”