Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ông Nội Chồng Tặng Tôi Một Cuộc Hôn Nhân

Chương 10



Facebook Group
🌟 Tham gia nhóm Facebook!

🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄

4

Bao nhiêu năm nay, chỉ có người theo đuổi tôi, lần đầu tiên tôi chủ động lại thất bại thảm hại.

Bạn bè khuyên tôi: “Thử lại lần nữa xem.”

Nhưng làm sao được chứ?

Tự tôn của tôi hét lên: “Không bao giờ!”

Thế mà, hình ảnh Giang Lê cứ len lỏi trong đầu tôi không dứt.

Rồi tôi tốt nghiệp, lao vào guồng quay công việc.

Tôi tưởng rằng mình đã quên cô ấy.

Nhưng hóa ra…

Không hề.

5

Ông nội nói với tôi rằng ông có một người bạn đánh cờ rất thú vị.

Một năm sau, ông hào hứng bảo muốn giới thiệu “cháu dâu tương lai” cho tôi — chính là người bạn cờ ấy.

Tôi lập tức nghĩ: Không thể nào đâu!

Nhưng khi người đó xuất hiện… là Giang Lê.

Khoảnh khắc ấy, tôi cảm giác toàn bộ cơ thể mình hô vang: “Đồng ý ngay đi!”

Tôi vốn là người hành động theo cảm tính, nên trước ánh mắt kinh ngạc của cô ấy, tôi liền gật đầu cái rụp.

Ha, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ là của tôi thôi.

6

Giang Lê đề nghị làm giả giấy đăng ký để qua mặt ông nội.

Tôi từ chối thẳng: “Không được! Tôi không phạm pháp đâu!”

Cuối cùng, sau bao nhiêu vòng thuyết phục, cô ấy cũng chịu đi đăng ký thật.

Tôi tự nhủ: Đúng là mình quá giỏi.

7

Tôi bắt đầu nhận ra… Giang Lê đúng là làm từ đá lạnh.

Tôi dốc hết công sức lấy lòng, mà cô ấy chẳng thèm liếc tôi lấy một lần.

Nhưng không sao.

Tôi tin rằng chỉ cần cố gắng thêm chút nữa, cô ấy sẽ quay lại nhìn tôi thôi.

Nếu cô ấy chưa rung động, thì là vì tôi vẫn chưa đủ tốt.

8

Người nhà họ Giang thật khiến người ta ngột ngạt.

Nghĩ đến việc cô ấy phải lớn lên trong môi trường như thế, lòng tôi chỉ thấy thương.

Ở nhà họ Giang, lần đầu tiên tôi gọi cô ấy là “vợ”.

Thế nhưng, Giang Lê chẳng hề gọi lại “chồng”.

Hơi buồn một chút.

9

Trên đường trở về, cô ấy bất ngờ nghiêng đầu, khẽ hỏi tôi điều gì đó.

Tôi cũng cúi lại gần để nghe rõ hơn.

Kết quả là… tai cô ấy đỏ ửng lên.

Đáng yêu đến mức tim tôi muốn nổ tung.

10

Giang Lê chơi cờ caro cực giỏi.

Thế là tôi lại càng thích cô ấy hơn nữa.

11

Tôi tặng cô ấy một tiệm hoa.

Cô ấy mừng đến mức nhào tới ôm tôi.

Nhưng chỉ được vài giây, cô ấy lại toan buông ra.

Không được!

Ít nhất cũng phải ôm năm phút.

Không, mười phút mới đủ.

Thôi, thêm chút nữa vậy.

12

Giang Lê bị người ta hãm hại, bỏ thuốc.

Cô ấy thì thào: “Khách sạn ở ngay bên cạnh.”

Tôi cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đã bay lên tận mây.

Giọng cô ấy mềm đến mức khiến người ta phát điên.

Tôi thật sự không cưỡng lại nổi.

13

Sau đó, cô ấy khóc. Còn hiểu lầm tôi.

Tôi cuống quýt giải thích mãi mới yên.

Khi Giang Lê ngủ thiếp trong vòng tay tôi, tôi nhìn cô ấy, khẽ cười.

Từ giờ trở đi, cô ấy là của tôi.

Thật đấy.

14

Đám cưới diễn ra.

Cô ấy mỉm cười, nói: “Em đồng ý.”

Khoảnh khắc đó, tôi thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới.

15

Giang Lê lại mắng tôi là đồ biến thái.

Nhưng mỗi lần cô ấy mắng, ánh mắt lại mềm đi, giọng nói cũng ngọt ngào đến chết người.

Cô ấy đáng yêu đến mức tôi chỉ muốn ôm chặt, không bao giờ buông.

Tôi thật sự… yêu cô ấy đến phát cuồng.

【Phiên ngoại – Hoàn】

(Hết Chương 10)


Bình luận

Loading...