Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

200 Lần Chuyển Khoản Cho Kẻ Thứ Ba

Chương 6



Facebook Group
🌟 Tham gia nhóm Facebook!

🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄

“Vậy thì cô phải tha thứ cho nó chứ!” Bà đi tới, ngồi cạnh tôi. “Lâm Vũ, cô nghe tôi nói, đàn ông có chút ‘bạn tâm giao’ bên ngoài cũng bình thường, cô phải rộng lượng.”

Tôi quay sang nhìn bà: “Tâm giao? 200 lần chuyển khoản, 67 vạn, đó là ‘tâm giao’?”

“Đó cũng chỉ là nó nhất thời hồ đồ…”

“Hồ đồ suốt hai năm?”

Mẹ chồng bị tôi chặn họng, im một lát rồi đổi cách nói: “Số tiền đó cũng đâu phải của riêng nó, là tài sản hai vợ chồng, nó muốn đưa ai chẳng được?”

“Căn nhà là tôi bỏ 50 vạn đặt cọc trước hôn nhân, tiền vay ngân hàng tôi trả, con tôi nuôi, mỗi tháng anh ta chỉ đưa tôi 3.000 tệ sinh hoạt, còn lại đưa hết cho con kia.” Tôi nói từng chữ một, rành rọt. “Vậy mà là tiền của cả hai người à?”

Bà sững lại: “Nhưng mà…”

“Không có nhưng mà.” Tôi đứng dậy. “Mẹ à, tôi sẽ không tha thứ, không cho cơ hội, càng không rút đơn kiện.”

“Cô!” Mẹ chồng cũng đứng dậy, chỉ vào tôi. “Cô lòng dạ độc ác như vậy, sau này sẽ hối hận đấy!”

“Điều tôi hối hận nhất bây giờ, là đã từng lấy con trai bà.”

 

Bà tức đến nghẹn lời, vớ lấy túi quay người bỏ đi.

Đến cửa, bà dừng lại, quay đầu nói:

“Lâm Vũ, nếu cô thật sự muốn ly hôn, đừng hòng lấy được một đồng nào từ nhà chúng tôi!”

Tôi mỉm cười: “Tôi không cần tiền nhà bà, tôi chỉ muốn lấy lại những gì thuộc về tôi.”

Rầm! – Cánh cửa đóng sập lại.

Tôi quay lại ghế sofa, ngồi xuống, hít sâu một hơi.

Điện thoại reo — là Tiểu Trương.

“Nghe nói mẹ chồng cậu đến à?”

“Ừ, vừa mới đi.”

 

“Bà ta nói gì?”

“Bảo mình nên rộng lượng, tha thứ cho Hà Kiến Quốc, bảo đàn ông có ‘hồng nhan tri kỷ’ bên ngoài là chuyện bình thường.”

“Trời đất ơi!” Giọng Tiểu Trương tức tối. “Cái kiểu tư duy lệch lạc gì vậy?!”

“Cho nên con trai bà ta ngoại tình cũng chẳng có gì ngạc nhiên.”

“Thế cậu nói sao?”

“Mình bảo sẽ không tha thứ, cũng không rút đơn.”

“Quá chuẩn!” Tiểu Trương nói. “Yên tâm, mình luôn đứng về phía cậu.”

“Cảm ơn.”

Cúp máy, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Trời âm u, như sắp mưa.

Tôi chợt nhớ lại ba năm trước, ngày cưới của tôi và Hà Kiến Quốc, trời cũng u ám thế này.

Mẹ tôi từng bảo, cưới ngày âm trời là không tốt.

Tôi đáp: “Không sao, bọn con sẽ hạnh phúc.”

Bây giờ nghĩ lại…

Thật chua chát.

6.

Trước ngày ra tòa một hôm, Hà Kiến Quốc lại đến tìm tôi.

Anh ta đứng trước cửa, sắc mặt tiều tụy, râu ria lởm chởm, mắt đỏ ngầu.

 

“Lâm Vũ, anh… anh có thể vào nói chuyện không?”

Tôi không tránh đường: “Có gì thì nói luôn ở đây.”

“Anh…” Anh ta ngập ngừng một lúc. “Anh thực sự biết mình sai rồi.”

“Rồi sao nữa?”

“Em có thể rút đơn được không? Mình ngồi lại nói chuyện, đừng kéo nhau ra tòa…”

“Tại sao?”

“Bởi vì… như vậy không tốt cho cả hai bên.”

Tôi bật cười: “Không tốt cho anh thì có.”

“Lâm Vũ, em làm vậy… cũng không tốt cho con.”

 

“Giờ anh nhớ đến con rồi à?” Tôi nhìn thẳng anh ta. “Lúc anh ngoại tình, sao không nhớ đến con?”

“Anh…”

“Lúc anh mua túi, mua đồ, đặt phòng cho Trương Đình, sao không nghĩ đến con?”

Hà Kiến Quốc cúi đầu, cứng họng.

“Anh nói muốn mua nhà cho cô ta, đặt cọc 80 vạn. Anh định lấy tiền ở đâu ra?” Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta. “Tiền tôi à?”

“Anh không có…”

“Hà Kiến Quốc, anh có thể lừa Trương Đình, nhưng không lừa được tôi.” Tôi cắt lời. “Bản ghi âm ở sàn bất động sản, thám tử tư đã lấy được rồi.”

Sắc mặt anh ta tái nhợt hẳn đi: “Em… em điều tra anh?”

 

“Đúng. Tôi thuê thám tử tư. Có ảnh anh và cô ta đi cùng nhau, có ghi âm đối thoại, cả hồ sơ nhân thân cô ta.”

“Lâm Vũ, em…”

“Em sao?” Tôi tiến lên một bước. “Tôi chỉ đang thu thập chứng cứ: chứng minh anh ngoại tình, chứng minh anh chuyển tài sản trong hôn nhân, chứng minh anh là kẻ lừa đảo.”

Hà Kiến Quốc vô thức lùi lại một bước.

“Mai ra tòa. Anh chuẩn bị xong chưa?”

Anh ta há miệng, nhưng không nói được gì.

Tôi đóng cửa.

Qua mắt mèo, tôi thấy anh ta vẫn đứng trước cửa rất lâu mới rời đi.

 

Hôm sau, tôi mặc một bộ vest đen, trang điểm nhẹ, tóc búi cao.

Người phụ nữ trong gương — lạnh lùng, lý trí, không có chút yếu đuối nào.

Tốt lắm.

Đây mới là tôi.

Tại tòa án, Hà Kiến Quốc ngồi ở hàng bị đơn, tôi ngồi ở phía nguyên đơn.

Luật sư Vương ngồi cạnh tôi, rút ra một xấp tài liệu.

“Thưa tòa, đây là chứng cứ phía nguyên đơn cung cấp: bao gồm lịch sử 200 lần chuyển khoản của bị đơn Hà Kiến Quốc cho người thứ ba Trương Đình, tổng cộng 67 vạn; kèm theo tin nhắn, lịch sử đặt phòng khách sạn, ảnh chụp, video, cùng báo cáo điều tra của thám tử tư.”

Thẩm phán nhận lấy, lần lượt lật xem từng trang.

 

Luật sư của Hà Kiến Quốc đứng dậy: “Thưa tòa, bị đơn thừa nhận có quan hệ không đúng mực với Trương Đình, nhưng nguyên nhân là do tình cảm vợ chồng rạn nứt, phía nguyên đơn thiếu quan tâm đến bị đơn…”

(Hết Chương 6)


Bình luận

Loading...