Thông tin truyện
CHỒNG GIẢ BỆNH
Kỷ niệm ba năm ngày cưới, khi tôi đang lau người cho người chồng vẫn nằm bất động trên giường bệnh, điện thoại anh ta bất ngờ sáng lên.
Trên màn hình là hàng loạt thông báo chuyển khoản — từng khoản tiền lớn đều gửi đến cùng một cái tên quen thuộc: Bạch Nguyệt Quang của anh ta.
Bác sĩ điều trị chính khẽ thở dài, giọng vừa thương hại vừa bất bình:
“Thực ra anh ta tỉnh lại lâu rồi, chỉ giả vờ hôn mê để cô không đòi chia tài sản thôi. Anh ta nói... cô không xứng.”
Tôi im lặng vài giây, rồi bật cười khẽ — nụ cười lạnh đến mức chính tôi cũng thấy rợn.
Tay nhẹ nhàng kéo ống dinh dưỡng ra khỏi cơ thể người đàn ông đó, tôi thì thầm:
“Vậy thì cứ ngủ tiếp đi. Càng lâu càng tốt.”