Ván Cờ Của Kẻ Tái Sinh
Chương 8
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
“Minh Châu, gần đây sống tốt chứ?”
“Tốt vô cùng.”
Anh ta cười lớn: “Nghe nói dự án lớn của công ty em bị cướp mất rồi. Nếu em gặp khó khăn về tài chính, cứ nói với anh. Có lẽ anh sẽ giúp em.”
Anh ta vác bộ mặt tiểu nhân đắc chí, tự tin nhìn tôi đầy thâm tình:
“Anh đã cắt đứt với Lâu Kiều Kiều rồi. Nếu em muốn tái hôn với anh, anh nhất định sẽ đối xử với em như xưa.”
“Mấy hôm trước tôi vừa phẫu thuật mắt cận. Loại như anh tôi không thèm nhìn nữa. Đồ tăm xỉa răng xấu xí chec tiệt!”
Tôi lộ ra vẻ ghê tởm. Dương Sóc quả nhiên biến sắc.
Anh ta nghiến răng: “Vậy thì mấy hôm nữa cô đừng có đến cầu xin tôi! Bao nhiêu ấm ức tôi chịu đựng ở chỗ cô bấy lâu nay, sau này tôi sẽ trả lại gấp bội.”
Anh ta cũng không định giả vờ nữa: “Kiếp trước cô không đấu lại tôi, cô nghĩ lần này cô sẽ thắng sao?”
“Thật sao? Cái dự án gần đây anh mới tiếp quản cho anh sự dũng khí đó à?”
“Hừ, quả nhiên anh vẫn thích nhặt những thứ tôi vứt đi. Hèn hạ bấy nhiêu năm, tôi cứ tưởng anh sẽ tiến bộ hơn chút chứ.”
Dương Sóc tức giận đến tím mặt. Ban đầu anh ta định đến khoe khoang với tôi, không ngờ tôi lại biết anh ta đã cướp dự án đó.
Anh ta ngay lập tức đoán ra điều gì đó, mặt tái mét gọi điện thoại.
Vài phút sau, sắc mặt Dương Sóc trở nên cực kỳ khó coi, còn kịch tính hơn bất kỳ lần nào tôi từng thấy trước đây.
Anh ta ngã vật xuống đất, nhìn tôi đầy độc ác: “Là cô! Đồ tiện nhân! Cô thuê người lừa tôi! Toàn bộ tiền của tôi đều đổ vào đó rồi! Mẹ kiếp!”
Anh ta định đứng dậy đánh tôi, vệ sĩ lập tức đè anh ta xuống đất.
Tôi ngồi xuống, một mình thưởng thức bữa tối hạng sang: “Vắc-xin ung thư. Bất kỳ doanh nhân có đầu óc nào cũng không tin. Anh còn dám đầu tư hết vào đó. Mấy đêm đó, tôi nằm mơ cũng cười đến tỉnh giấc.”
“À, quên nói với anh, lúc đó giá cổ phiếu công ty tôi lao dốc. Anh tự cho là mua đáy, thực ra hệ thống bị chậm. Không, là hệ thống bên anh bị chậm.”
Tìm một hacker, xâm nhập vào máy tính của anh ta, làm chậm giao diện rồi sửa vài con số, thật dễ như trở bàn tay.
Dương Sóc nghe xong càng tuyệt vọng hơn: “Mẹ kiếp, đồ tiện nhân! Tôi giec cô!”
Tôi cầm chiếc đĩa trên tay ném vào mặt anh ta: “Tao chec một lần rồi, lần này chơi chec mày.
“Vụ án của anh trai anh năm xưa, anh cũng tham gia phải không? Anh đoán xem tại sao tôi không đưa anh vào tù? Vì tôi chưa chơi đủ.”
Hạ Yên không biết từ lúc nào đã xông vào, tay cầm một đôi giày đá bóng cỡ lớn.
“Để tớ!”
Hạ Yên là bạn thân của tôi. Tối qua tôi đã kể hết cho cô ấy nghe về những gì tôi phải chịu đựng ở kiếp trước. Cô ấy vừa khóc vừa mắng suốt đêm.
Ngay sau đó, tiếng kêu la như lợn bị chọc tiết vang lên trên sàn nhà.
Cuối cùng, cảnh sát đến bắt Dương Sóc đi. Họ nhìn tôi và Hạ Yên không dám nói một lời nào. Ra khỏi phòng, họ kéo Dương Sóc chạy nhanh.
Tội cố ý giec người, tội trốn nã và tội phạm tài chính, Dương Sóc bị kết án ba mươi năm tù.
Lâu Kiều Kiều biết tin Dương Sóc bị bắt thì ban đầu mừng rỡ.
Vì sau vụ việc đó, Dương Sóc biết Lâu Kiều Kiều mang thai con hoang, anh ta nổi điên đánh đập, khiến nó sảy thai. Nó hận chec anh ta.
Nhưng sau khi biết toàn bộ tiền của anh ta đã bị bồi thường, còn bản thân nó, với tư cách là con gái hợp pháp, phải gánh nợ thay anh ta, Lâu Kiều Kiều đã sụp đổ.
Trải qua một thời gian khổ cực, nó chịu không nổi, chạy đến trước mặt tôi.
“Mẹ, con sai rồi! Con sai rồi! Tất cả là do Dương Sóc âm mưu xấu xa với con. Tất cả đều là do anh ta ép buộc con! Con yêu mẹ nhất. Con biết từ nhỏ đến lớn đều là mẹ chăm sóc con. Con thật sự sai rồi! Mẹ cho con về nhà được không?”
“Lần này con thật sự nghe lời. Con sẽ học hành chăm chỉ, con sẽ nuôi mẹ lúc về già.”
Tôi lạnh lùng nhìn Lâu Kiều Kiều đang quỳ trước mặt, chỉ nói một câu: “Nuôi con lớn chừng này, tôi đã thật lòng đối đãi. Đáng tiếc, tôi đã không dạy dỗ con nên người. Con nợ tôi một mạng. Trừng phạt con đến mức này coi như sòng phẳng. Từ nay về sau đừng đến tìm tôi nữa. Tôi không phải mẹ con.”
Tôi quay lưng bỏ đi. Nó khóc lóc thảm thiết.
Sau này, nghe nói nó muốn quay lại trường học để thi đại học. Hồ sơ học tập của nó vẫn còn, hiệu trưởng cũng không thể ngăn cản.
Nhưng nó chỉ đi được hai ngày rồi thôi.
Thì ra, trước đây nó luôn ở vị trí cao, là thiên kim tiểu thư được mọi người tung hô.
Nhưng theo sự thật bị phanh phui, một đứa con gái nuôi, lại còn mặt dày hãm hại mẹ nuôi, cuộc sống riêng không đứng đắn, quyến rũ cha nuôi, không ai muốn chấp nhận nó.
Trước đây ở trường, vì có chút tiền, nó còn hay bắt nạt học đường.
Những chuyện này của nó được một cô gái từng bị nó bắt nạt tổng hợp lại và đăng lên mạng một lần nữa. Thành tích của nó được lan truyền rộng rãi.
Những cô gái từng lẽo đẽo theo sau nó thì châm chọc, mắng mỏ. Những chàng trai từng thích nó thì chỉ còn lại sự khinh miệt và ghét bỏ.
Một người cả đời hiếu thắng, ngay cả người mẹ nuôi dưỡng mình cũng phải ghen tị, làm sao có thể chịu đựng được điều đó.
Nó liên tục tìm đến tôi thêm vài lần.
Lần nào cũng bán thảm cầu xin.
Còn tôi, tôi đã bán hết cổ phần trong tay, dự định dùng cổ tức để ra nước ngoài định cư.
Đứa con này của tôi, tôi sẽ dạy dỗ thật tốt.
HẾT
(Hết Chương 8)Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰