Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Nữ Chính Phát Điên Rồi!!!

Chương 10



Facebook Group
🌟 Tham gia nhóm Facebook!

🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄

Mấy ngày trước tôi vừa nhận giải Ảnh hậu, sức hút trên mạng vẫn còn nóng hổi.
Thế nên… tại sao không nhân dịp này mà rắc thêm ít dầu cho Lãnh Hạo Thiên và Thẩm Hề Hề “nổi tiếng” hơn chút nhỉ?

Phòng livestream của tôi bùng nổ, bình luận cuộn nhanh như bão:

【Trời ơi, đây là ở đâu vậy? Tôi muốn ra xem trực tiếp luôn!】
【Gia Gia cuối cùng cũng sáng mắt rồi! Trước kia cô ngốc quá, giờ thì khác rồi nhé!】
【Cười muốn xỉu, Gia Gia, từ nay tôi theo phe cô luôn! Livestream kiểu này có thể làm mỗi tuần được không?】
【Nói thật, livestream của cô còn hấp dẫn hơn phim cô đóng!】

Giữa vô vàn bình luận, tôi thấy nick của Điền Tiểu Dã – cô nàng nổi tiếng “nhiệt huyết vô đối” – spam liên tục yêu cầu kết nối.

Tôi vừa lia camera bắt trọn cảnh Thẩm Hề Hề âu yếm Lãnh Hạo Thiên, vừa ấn đồng ý kết nối.

Tiểu Dã vừa xuất hiện đã hét ầm lên:
“Thẩm Gia Gia! Cậu chính là nữ thần của tớ! Cuối cùng cậu cũng biết mấy gã cặn bã đáng vứt đi rồi! Cậu ở đâu, tớ bay qua livestream chửi phụ với luôn!”

Tôi suýt rơi điện thoại, tai ù đi vì giọng chói lói ấy.

Trong khi đó, bên kia —

“Hạo Thiên, anh ổn chứ?”

Lãnh Hạo Thiên cau mày: “Đừng gọi tên anh! Gia Gia đang livestream đấy, em muốn cả nước biết à? Mau đi thôi, mất mặt chết mất!”

“Không được…” – Thẩm Hề Hề rưng rưng – “Em có thai rồi! Là con của anh!”

Tay tôi run lên, rầm! điện thoại rơi thẳng xuống sàn.

“Trời đất ơi, cái điện thoại của tôi!” – tôi gào lên giọng Đông Bắc, nhặt vội.
May mà chỉ vỡ miếng dán cường lực, màn hình vẫn sống sót.

Tôi ngẩng đầu, cười rạng rỡ với camera:
“Các bảo bối ơi, nhìn đi, họ vẫn đang diễn tiếp kìa!”

“Nghe rõ chưa? Còn có cả chi tiết mang thai cơ đấy! Thật khiến tôi xúc động… đến mức làm rơi cả điện thoại!”

“Bị phản bội cảm giác thế nào ư? Cũng… khá thú vị đấy.”

Rồi tôi quay camera sang mẹ — người vừa bước đến.
“Mọi người xem này, đây là mẹ tôi! Người phụ nữ đẹp nhất thế gian và là ‘fan’ trung thành của tôi!”

Mẹ tôi mỉm cười dịu dàng, nhìn tôi bằng ánh mắt chan chứa yêu thương.

Ngay lập tức, khán giả trong phòng livestream tăng vọt.

【Trời ơi, mẹ của Thẩm Gia Gia đẹp quá!】
【Aaaaa! Tôi nhận ra rồi, mẹ cô ấy từng lọt top doanh nhân xuất sắc đấy!】
【Không biết có nên nói không… nhưng tôi thấy mẹ cô ấy còn đẹp hơn cô ấy!】
【Chuẩn luôn! Gia Gia là đại mỹ nhân, còn mẹ cô ấy là tiên nữ hạ phàm!】

Tôi đọc được bình luận mà cười tươi rói:
“Đúng mà! Tôi cũng nghĩ mẹ tôi xinh hơn tôi nhiều chứ! Gene nhà ngoại tôi cực phẩm mà – ông ngoại tôi đẹp trai, bà ngoại tôi tuyệt sắc, mẹ tôi thừa hưởng hết nên vừa đẹp vừa giỏi!”

“Còn tôi ư? Tôi thừa hưởng gene của ông bố cặn bã, nên hơi fail chút! Ông ấy giờ hói đầu rồi, càng nhìn càng thảm!”

“À, các bạn hỏi tôi sao hay đội tóc giả hả? Đấy, là vì di truyền từ ông bố hói đó chứ ai!”

“Nhưng may mà tôi vẫn có nét của mẹ, nếu không chắc giờ tôi trông cũng ‘hết cứu’ rồi!”

Tôi nháy mắt với camera:
“Các chị em ơi, thật lòng khuyên đấy – tránh xa mấy thằng cặn bã ra, cuộc đời sẽ tươi sáng hơn! Không tin à? Nhìn mẹ tôi đi! Sau khi bỏ ông bố tôi, mẹ tôi thăng hạng từ ngoại hình đến sự nghiệp luôn!”

Bình luận vừa dịu xuống, ai đó nhắn: 【Gia Gia ơi, rap thêm đi!】

Tôi bật cười, hắng giọng:
“Cho cậu mặt mũi, cậu nhảy loạn sân khấu,
Da dày như giáp sắt, tưởng mình ngầu lắm sao?
Ra đường hét hò, thuốc lú đầy đầu,
Đụng vào tôi là đầu rơi máu chảy!”

Khán giả cười nghiêng ngả.

“Ồ, có vẻ mọi người thích nhỉ? Vậy tôi sẽ sáng tác thêm mấy bài rap ‘chửi cặn bã’ phiên bản nữ quyền nhé!”

“Còn việc tôi có tiếp tục đóng phim không á? Đương nhiên! Tôi không chỉ muốn Ảnh hậu một lần – mà là lần hai, lần ba luôn! Các bạn nhớ giám sát tôi, đừng để tôi lười nha!”

Cảnh tượng xung quanh như lễ hội, khán giả vây kín. Tôi thật sự trở thành tâm điểm sáng chói giữa đêm.

Vì quá phấn khích, tôi thậm chí không nhận ra Thẩm Hề Hề và Lãnh Hạo Thiên đã lén chuồn mất từ lúc nào.

Tôi tắt livestream, kéo mẹ chạy ra ngoài:
“Mẹ ơi, mình trốn nhanh đi! Nếu người quen thấy mẹ bị kéo vào livestream chắc mẹ ngại chết!”

Mẹ chỉ cười:
“Không đâu. Họ sẽ nghĩ, con gái tôi giỏi giang, dám nói dám làm như vậy – thì người làm mẹ chắc chắn cũng không tầm thường.”

Tôi cười tít mắt, ôm cánh tay mẹ:
“Mẹ đúng là tuyệt nhất trên đời! Mẹ ơi, mình đi phố Gia Hòa nhé? Con mua tặng mẹ một chiếc vòng, còn dẫn mẹ đi chọn quần áo mới nữa!”

“Được thôi.” – mẹ khẽ gật đầu, nụ cười dịu như nắng đầu xuân.

Tôi ngả người lên ghế xe, thở dài một hơi đầy mãn nguyện.
Cuộc sống hiện tại — thật dễ chịu, thật vui.

Quả nhiên, hóa điên một chút… mới là cách sống thoải mái nhất.

(Hết Chương 10)


Bình luận

Loading...