Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ngoại Tình Tuổi Năm Mươi

Chương 8



Facebook Group
🌟 Tham gia nhóm Facebook!

🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄

Bi kịch của Lý Thu bắt đầu từ trận đòn tàn nhẫn hôm ấy mà Lục Minh Huy giáng xuống cô.
Cái thai không giữ được, cơ thể cô chi chít vết thương, tinh thần cũng suy sụp nặng nề.

Tin dữ vừa đến tai, mẹ chồng tôi tức giận đến mức tái phát bệnh tim, phải đưa thẳng vào phòng ICU cấp cứu.

Con trai họ năm tuổi vốn đã bệnh nặng nhưng không đủ tiền chữa trị, giờ thêm tình trạng của bà, Lục Minh Huy rơi thẳng xuống vực tuyệt vọng.
Anh ta chạy đôn đáo khắp nơi, cố vay mượn từng đồng, ngày đêm quanh quẩn trong bệnh viện.
Những mối quan hệ, đối tác từng tâng bốc nay vừa thấy bóng dáng liền quay lưng như né dịch bệnh.

Khoản tiền tiết kiệm nhiều năm đều đem ra chi trả, song vẫn không đủ cứu mẹ.
Cùng đường, anh ta lén lấy số tiền mà Lý Thu dành dụm để chữa bệnh cho con, dùng trả viện phí cho mẹ mình.
Đứa trẻ vì ngừng thuốc đột ngột, chỉ cầm cự được vài ngày rồi qua đời.

Lý Thu phát điên, lao vào cãi vã với anh ta, nhưng Lục Minh Huy đã chai lì, chẳng còn tâm trí để quan tâm.
Bệnh tình của mẹ vẫn ngặt nghèo, chi phí ngày càng dồn dập.

Nghĩ đến những ngày bà từng chăm sóc tôi khi mang thai, tôi mềm lòng, bảo trợ lý tìm nguồn vay, mời chuyên gia điều trị. Nhờ vậy bà qua khỏi.
Tỉnh lại, mẹ chồng vừa khóc vừa mắng con trai “gieo nhân nào gặp quả nấy”, rồi đưa sổ tiết kiệm tuổi già của mình trả lại cho tôi, liên tục nói lời xin lỗi.
Tôi nhờ trợ lý đưa bà đi. Từ đó, bà không còn khuyên tôi quay về nữa, chỉ cầu xin con trai hãy đối xử tử tế với Lý Thu.

Nhưng Lục Minh Huy nào có nghe.
Anh ta ngày càng dữ tợn, hôm trước đánh, hôm sau chửi.
Cuối cùng, Lý Thu bỏ về nhà mẹ đẻ, quyết không quay lại.

Điều đó càng khiến Lục Minh Huy nổi trận lôi đình, cho rằng tất cả khổ nạn của mình đều do cô gây ra.
Trong cơn điên loạn, anh ta đến tận nhà ép kéo cô về.
Hôm ấy, anh ta ra tay quá nặng, đánh Lý Thu đến chết.

Gia đình cô kéo đến đòi lẽ công bằng.
Mẹ chồng tôi mang bệnh cũng phải dìu thân đến quỳ xin lỗi, nhưng người nhà không chấp nhận. Họ lấy nốt căn nhà duy nhất của anh ta, rồi kiện ra tòa.

Chứng cứ rõ ràng, tòa tuyên Lục Minh Huy án tù chung thân.

Khi nghe tin, tôi chỉ lặng lẽ thở dài.
Chẳng ngờ người đàn ông từng một thời tươi sáng lại bước đến kết cục như vậy.
Ký ức ùa về: năm xưa, anh mặc chiếc sơ mi trắng, nụ cười với hai lúm đồng tiền hồn nhiên, trong sáng.
Anh từng hứa:
“Anh thích em, anh sẽ mang đến cho em mọi điều tốt đẹp. Chúng ta sẽ cưới nhau, có một đứa trẻ đáng yêu. Nếu anh không làm được… thì để ông trời trừng phạt.”

Lục Minh Huy, chính anh đã thất hứa.
Nên mới bị trừng phạt.
Anh đáng phải xuống địa ngục.

Ba năm sau, mẹ chồng tôi cũng qua đời trong trầm uất, đến phút cuối vẫn khẽ gọi tên tôi.
Tôi mang hoa cúc đến mộ bà, rồi đoạn tuyệt hoàn toàn với nhà họ Lục.

Sự nghiệp của tôi không ngừng phát triển, chẳng bao lâu công ty đã niêm yết, đứng đầu Bắc Kinh.
Tôi cũng gặp được người đàn ông đích thực của đời mình.

Trong hôn lễ, khi có người nhắc đến Lục Minh Huy, khách khứa bật cười:
“Cái gã khốn ấy à? Đáng đời thôi! Không biết giữ thân, kết cục như thế cũng hợp lẽ.”
“Thật ngốc, bỏ lỡ một nữ tổng tài như cô Kiều, lại mê mẩn một phụ nữ đã ngũ tuần, lục tuần!”
“Nhưng cũng phải cảm ơn hắn. Nếu không nhờ cái mối nghiệt duyên kia kết thúc, làm sao tổng giám đốc Kiều có thể gặp được người chồng hoàn hảo như bây giờ?”

Tiếng cười vang rộn.
Người đàn ông của tôi nửa quỳ, đôi mắt hoe đỏ, đeo vào tay tôi chiếc nhẫn kim cương rực rỡ.
Lớn hơn, tinh xảo hơn, và quan trọng nhất — chân thành hơn bất kỳ thứ gì Lục Minh Huy từng mang đến.

Tôi mỉm cười.
Kể từ giây phút đó, trong lòng tôi vĩnh viễn không còn sót lại chút ký ức nào về anh ta nữa.

(Hết Chương 8)


Bình luận

Loading...